Đánh giá chuyên môn Vẻ_đẹp_Mỹ_(phim_1999)

Giới truyền thông Hoa Kỳ nhìn nhận Vẻ đẹp Mỹ là tác phẩm điện ảnh xuất sắc nhất năm 1999. Phim nhận những lời tán thưởng áp đảo, phần lớn dành cho Spacey, Mendes và Ball.[174] Variety báo cáo rằng "không một bộ phim năm 1999 nào nhận sự tán dương rộng rãi đến thế."[175] Phim là tác phẩm được đón nhận nồng nhiệt nhất tại Liên hoan phim quốc tế Toronto (TIFF),[147] nơi nó mang về giải thưởng People's Choice Award do khán giả Liên hoan phim bầu chọn.[176] Đạo diễn của TIFF, Piers Handling, phát biểu, "Vẻ đẹp Mỹ là điểm nhấn của Liên hoan phim, là bộ phim được bàn tán nhiều nhất."[177]

Trên tờ Variety, Todd McCarthy cho rằng diễn xuất của dàn diễn viên "không thể nào tuyệt vời hơn"; anh tuyên dương "nét xử lý lời bóng gió, sự mỉa mai nhẹ nhàng và giọng điệu bộc trực" của Spacey và cách mà anh thuấm nhuần Lester với "cảm giác chân thật".[178] Janet Maslin từ The New York Times cho rằng Spacey lúc đó đang ở "đỉnh của sự hóm hỉnh và linh hoạt" nhất cho đến nay,[179] trong khi Roger Ebert từ Chicago Sun-Times vinh danh Spacey khi nhập vai thành công một người đàn ông "thực hiện những điều táo bạo và dại dột [nhưng] không đánh lừa bản thân mình".[180] Kevin Jackson từ Sight & Sound cho rằng Spacey đã thuyết phục anh hơn nhiều vai diễn trước đây, gọi khía cạnh thỏa mãn nhất nằm ở việc thể hiện ở "cả phe tà ác lẫn anh hùng".[114] Trong Film Quarterly, Gary Hentzi khen ngợi các diễn viên,[181] nhưng cho rằng các nhân vật như Carolyn và Đại tá Fitts mang tính rập khuôn.[182] Hentzi cáo buộc Mendes và Ball nhận diện một cách quá dễ dãi ở Jane và Ricky, khi gọi Ricky là "hình tượng ảo tưởng" của họ—một chàng trai thiếu niên, một nghệ sĩ giàu có một cách ngớ ngẩn, có thể tự tay "chi trả [cho chính] dự án của mình".[183] Hentzi nghĩ Angela mới là hình tượng thiếu niên đáng tin tưởng nhất trong phim, đặc biệt với những cố gắng "thân thuộc một cách đau khổ" để "bắt kịp với hình tượng không xứng đáng của mình".[174] Maslin đồng tình rằng một vài nhân vật không độc đáo, nhưng cho rằng sự mô tả một cách chi tiết của họ khiến mọi thứ trở nên đáng nhớ.[179] Kenneth Turan từ Los Angeles Times cho rằng các diễn viên nắm bắt "một cách hoàn hảo" trong những vai diễn khó; anh gọi diễn xuất của Spacey là "nguồn năng lượng dẫn dắt bộ phim", cho rằng anh chỉ huy tâm trí của khán giả dù Lester không phải lúc nào cũng gây thiện cảm đến khán giả. "Ngoài những khác biệt đáng kể, chúng tôi đều thích [các nhân vật này]," Turan kết luận.[184]

Maslin cảm thấy Mendes chỉ đạo cùng "nét tinh anh hình ảnh tuyệt vời", gọi phong cách đơn giản của anh hòa quyện cùng "sự chua chát và tươi sáng", gợi nên "các họa tiết thanh nhã, đầy cám dỗ của trò chơi lạm quyền" từ những tác phẩm sân khấu của anh.[179] Jackson cho rằng gốc rễ sân khấu của Mendes đôi lúc được thể hiện và khía cạnh "phi thường nhất" xuất hiện khi diễn xuất của Spacey không làm lu mờ đi bộ phim. Anh nghĩ kịch bản đã được Mendes thực hiện phức tạp một cách trôi chảy, đến lực mạnh của toàn bộ phim và nét lão luyện trong dàn dựng âm nhạc.[114] McCarthy tin Vẻ đẹp Mỹ là một "nước cờ mở đầu cừ khôi" cho những người mới bước vào ngành điện ảnh như Mendes và Ball. Anh cho rằng sự "chắc tay" của Mendes cũng "tỉ mỉ và đầy kiểm soát" như ở các tác phẩm sân khấu của anh. McCarthy trích dẫn các đóng góp của Hall là điều may mắn cho Mendes, khi các nhà quay phim "thất bại" trong chuyển đổi chủ đề của tác phẩm.[178] Turan cũng đồng tình khi nghĩ các lựa chọn hợp tác của Mendes đều "hỏng", chi tiết gọi tên Hall và Newman. Turan nhất trí Vẻ đẹp Mỹ có thể đã thừa hưởng từ kinh nghiệm của Mendes, khi "lòng táo bạo khả thi ở mọi thứ" của anh khiến các đạo diễn dày dặn hơn phải dè chừng. Turan cảm thấy thành quả của Mendes là "lưu giữ lại và đề bật [tính] mâu thuẫn" từ kịch bản của Ball—cùng lúc "khắc họa [...] và vào vai [các nhân vật] một cách đau đớn".[184] Hentzi, vừa lên tiếng chỉ trích nhiều lựa chọn của Mendes và Ball, vừa khẳng định phim cho thấy "những tài năng đáng kể" của họ.[181]

Turan trích dẫn sự thiếu cưỡng chế của Ball trong quá trình chắp bút cho phim như một lý do cho nét dị thường của nó, đặc biệt là sự thay đổi giọng điệu một cách nhẹ nhàng của kịch bản.[184] McCarthy cho rằng kịch bản phim "mới mẻ và độc lập" như bất kỳ bộ phim Hoa Kỳ đương đại nào và tán dương cách mà phim phân tích các nhân vật mà không thỏa hiệp với nhịp tường thuật. Anh gọi phần hội thoại của Ball "chua chát" và các nhân vật—ngoại trừ Carolyn—được "miêu tả sâu sắc". McCarthy còn chỉ ra một lỗi khác nằm ở việc tiết lộ thiên hướng giới tính của Fitt, làm anh gợi lại về "học thuyết Freud đáng kính".[178] Jackson cho rằng phim vượt lên từ bối cảnh rập khuôn để trở thành một "điều hài hước đáng ngạc nhiên, tháo vát và ảm đạm". Anh cho rằng ngay cả khi phim phô diễn những tràn cười hài kịch tình huống, nó vẫn thực hiện với "sắc thái không ngờ đến".[114] Hentzi chỉ trích cách mà phim tạo dựng bí ẩn xung quanh vụ ám sát của Lester, tin rằng nó đầy mánh khóe và đơn giản chỉ là cách gia tăng sự cường điệu.[181] McCarthy trích dẫn phần sản xuất và thiết kế phục trang như là những điểm cộng và nhạc phim đủ tốt để tạo nên "đối âm mỉa mai" đến câu chuyện.[178] Hentzi kết luận Vẻ đẹp Mỹ "đầy sức sống nhưng thất thường", anh cảm thấy điểm xuất sắc nhất của phim nằm ở sự xem xét về "cách mà thanh thiếu niên và người lớn hình dung cuộc sống của nhau" và dù động lực giữa Lester và Angela khá thân thuộc, thì điều lãng mạn xen lẫn mỉa mai vẫn khuất sau "sự đối đãi văn chương nhẫn nại nhất" của chủ đề phim, giống như Lolita. Tuy vậy, Hentzi tin rằng các chủ đề chủ nghĩa duy vật hay sự hòa nhập tại ngoại ô Hoa Kỳ đều "nhàm chán".[174] McCarthy tuy thừa nhận phần bối cảnh thân thuộc nhưng cho rằng nó chỉ đơn thuần đem đến "điểm mở đầu" cho phim, nhằm kể về "câu chuyện xem xét nhẹ nhàng và sâu sắc".[178] Maslin đồng tình; cô cho rằng trong khi phim "nhắm đến mục tiêu không quá mới mẻ" và chủ đề không làm ngạc nhiên về sự thiếu hòa nhập, bộ phim vẫn mang tính "lạ thường mòn mỏi".[179] Ebert trao cho Vẻ đẹp Mỹ 4/4 sao,[180] trong khi Turan khẳng định phim đa tầng, lay động, phức tạp và bất ngờ, gọi đây là "một bộ phim tuyệt vời".[184]

Vài tháng sau khi phát hành, phim đối mặt trước nhiều lời đánh giá phân cực từ giới truyền thông Hoa Kỳ[185] và tiếp tục nhận những phản hồi thờ ơ hơn từ phía các nhà phê bình trong nhiều năm kế tiếp.[186][187] Vào năm 2005, Premiere xếp Vẻ đẹp Mỹ vào một trong 20 "phim được đánh giá quá mức mọi thời đại";[188] Mendes chấp nhận việc tái nhận định không thể chối cãi của giới phê bình, cho rằng "Tôi nghĩ một vài lời phê bình là thỏa đáng—phim hơi được đề cao quá mức vào thời điểm đó."[187] Đến nay, phim giữ 77% lượng đánh giá tích cực trên trang mạng Rotten Tomatoes dựa trên 181 bài nhận xét, với điểm trung bình là 8.2/10; lời nhận xét chung của trang—"Với dàn diễn viên hoàn hảo cùng sự dí dỏm cay độc và chua chát, Vẻ đẹp Mỹ mang tính thông thái, khiêu khích và là đỉnh điểm của dòng phim Hollywood thịnh hành vào cuối thập niên 90."[189] Trên trang Metacritic, phim đạt mức "tán dương rộng rãi" với số điểm 86, dựa trên 33 bài nhận xét.[190]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Vẻ_đẹp_Mỹ_(phim_1999) http://www.accessmylibrary.com/coms2/summary_0286-... http://www.afi.com/Docs/100Years/Movies_ballot_06.... http://www.allbusiness.com/media-telecommunication... http://www.blu-ray.com/movies/American-Beauty-Blu-... http://boxofficemojo.com/movies/?id=americanbeauty... http://www.boxofficemojo.com/movies/?page=weekend&... http://www.dreamworks.com/ab/ http://www.ew.com/article/2000/03/27/why-american-... http://www.metacritic.com/movie/american-beauty http://movies.nytimes.com/movie/180738/American-Be...